Tapchisaoviet - 30 năm trôi qua, kể từ ngày lấy vợ, ông Minh vẫn miệt mài đi tìm một đứa con trai nối dõi tông đường. Thế nhưng khi đã qua tuổi 60, ông vẫn chưa thể thỏa ước nguyện.
Sinh ra trong một gia đình nghèo khó ở Nam Định, ông Minh phải vất vả lắm mới có thể theo học và bám trụ lại Hà Nội. Chính vì khó khăn nên mãi 34 tuổi, ông mới nên duyên với bà Hà, là thiếu nữ Hà Nội gốc.
Thời gian đó, ông Minh phải theo đuổi bà Hà 2 năm mới nhận được tình cảm từ người con gái xinh đẹp ấy. Không chỉ đẹp nổi tiếng Hà thành lúc bấy giờ, bà Hà còn là tiểu thư con nhà giàu, bố mẹ đều là quan chức có tiếng.
Thấy ông Minh thông minh, chịu khó lại có chí tiến thủ nên bố bà Hà mới đồng ý gả con gái cho. Đám cưới của ông Minh ngày đó nổi tiếng khắp Nam Định vì có tận mấy chục chiếc xe honda cub đưa dâu và cô dâu còn mặc váy cưới trắng lộng lẫy, sang trọng.
Sau đám cưới, vợ chồng ông Minh được bố vợ mua cho một biệt thự ở trên phố. Cuộc sống của đôi vợ chồng trẻ thời gian đầu rất hạnh phúc vì không phải lo lắng chuyện kinh tế, ông Minh chỉ việc tập trung làm việc và thăng tiến.
Cưới nhau 2 năm thì bà Hà sinh được một cô con gái xinh xắn. Dù không mấy vui vẻ vì vợ sinh con gái nhưng ông Minh vẫn cố tỏ ra yêu chiều vợ con vì nghĩ phận ở rể không được lên tiếng. Thế nhưng, 1 năm sau, bà Hà lại sinh tiếp đứa con gái nữa khiến ông không thể tươi cười được.
Đến bây giờ, khi đã 65 tuổi, ông Minh vẫn miệt mài đi tìm đứa con nối dõi...
Đi đâu, ông cũng bị đồng nghiệp, bạn bè chê cười. Trong khi đó, là “tộc trưởng” ở quê nên tháng nào ông Minh cũng bị bố mẹ giục sinh thêm đứa con trai để nối dõi tông đường.
Thế nhưng, bà Hà lại tuyên bố thẳng thừng rằng, với bà hai đứa con gái là đủ, không sinh nở gì nữa hết, bởi bà đang làm viên chức nhà nước, nếu sinh nữa thì sẽ bị kỷ luật.
Ông Minh biết tính vợ đã nói là không thể thay đổi được nên sinh ra chán nản. Trong khi bố mẹ ở quê liên tục nhắc nhở sinh cho được một đứa con trai nối dõi, ông Minh quyết định bí mật ra ngoài tìm con.
Từ ngày đó, ông chủ động tán tỉnh đủ kiểu phụ nữ. Từ cô tạp vụ trong công ty ế chồng đến cô sinh viên thực tập, ông đều tìm đủ mọi cách tiếp cận với mục đích chính là sinh cho được một đứa con trai.
Tuy nhiên, để các cô chịu sinh con cho không phải dễ. Người nào cũng ra điều kiện phải cưới hỏi đàng hoàng họ mới chịu. Khổ một nỗi, làm sao ông cưới thêm vợ được khi ở nhà, bà Hà đã “át vía” ông.
Cuối cùng, ông lân la tán tỉnh một cô hàng nước và may mắn, cô ấy chịu trao thân cho ông với hi vọng một ngày có thể làm vợ của chồng Hà Nội. Oái oăm thay, cô hàng nước chưa kịp sinh con cho ông thì đã bị chồng ở quê phát hiện và bắt về quê sống.
Sau lần đó, ông Minh có thời gian chán nản chìm trong rượu và bài bạc để quên đi nỗi buồn. Trong khi đó, bố mẹ ông ở quê vẫn thường xuyên nhắc nhở chuyện sinh con trai, ông lại đành dẹp đi nỗi sầu để cố tìm cho được một đứa con nối dõi. Ông Minh đành tiếp tục công cuộc đi tìm một đứa con trai nối dõi dù chịu bao tai tiếng và bị nhà vợ khinh miệt.
Đến bây giờ, khi đã gần 65 tuổi, ông vẫn miệt mài đi tìm một đứa con trai nối dõi tông đường…