Anh bảo hãy buông tha nhưng tôi không đồng ý vì còn hai đứa con và từ sâu thẳm trong tim tôi vẫn yêu anh nhiều lắm.
Anh bảo hãy buông tha nhưng tôi không đồng ý vì còn hai đứa con và từ sâu thẳm trong tim tôi vẫn yêu anh nhiều lắm.
Tôi quen anh khi còn là cô học sinh lớp 11, anh hồi đó học năm hai đại học. Sau 7 năm yêu nhau, chúng tôi tiến hành đám cưới, đó là tình yêu chân thật, không vụ lợi. Đến với anh là mối tình đầu nên bao nhiêu yêu thương tôi dành cho anh trọn vẹn. Ngày cưới nhau, tôi không được như những cô gái khác, không xe hoa, không được vàng bạc nữ trang của nhà chồng, đám cưới nhỏ đến nỗi cái bánh kem chúng tôi cũng nhờ nhà hàng làm bánh giả vì không đủ kinh phí. Thế nhưng tôi cảm thấy rất hạnh phúc vì có tình yêu của anh.
Sau 5 năm vất vả kiếm tiền, chúng tôi tích trữ mua được căn nhà nho nhỏ, sau đó vui mừng chào đón bé gái dễ thương ra đời. Ngày ấy chúng tôi thật sự khó khăn, vất vả nhưng vượt qua tất cũng vì tình yêu. Khi tôi mang bầu bé gái thứ hai, anh bắt đầu cặp bồ, ít quan tâm đến tôi hơn. Tôi mang cái bụng to đùng chạy xe ngoài đường, các anh cơ quan tôi mỗi khi thấy tôi chay xe lại hỏi "Chồng đâu không chở", thật sự tôi buồn và tủi thân lắm nhưng cố gắng kìm nén.
Sau khi sinh xong tôi bắt đầu để ý đến anh và phát hiện việc anh ngoại tình là có thật. Ngày đó tôi đau khổ tột cùng, chỉ muốn chết nhưng vì con gái mà mạnh mẽ sống rồi tha thứ cho anh. Anh hứa sẽ bỏ và không qua lại với người phụ nữ đó, sau một thời gian không lâu cô ấy đi lấy chồng. Anh là người đàn ông rất thương con nhưng không bao giờ phụ giúp hay chia sẻ việc nhà cùng vợ, anh cho rằng việc đó là của phụ nữ.
Anh gia trưởng cực kỳ, luôn yêu cầu tôi phải nghe lời dù việc đó theo tôi là không đúng. Chúng tôi có nhiều lần cãi vã nhưng cuối cùng cũng hoà vì tôi luôn yêu anh nhiều. Hiện nay anh làm giám đốc của một công ty nhỏ, thời gian rảnh cũng nhiều nhưng ít khi về nhà sớm vui chơi cùng ba mẹ con mà đi nhậu nhẹt cùng bạn bè. Lúc đầu tôi tỏ ra khó chịu, gọi điện mỗi khi anh đi nhậu, hỏi anh ở đâu, nhậu với ai, làm gì. Anh rất khó chịu và chửi tôi, cấm tôi và con không được gọi cho anh mỗi khi anh đi nhậu. Anh về nhà với gương mặt lạnh lùng, nói chuyện, nựng con, còn với tôi anh chẳng có biểu cảm gì. Tôi nhìn bên ngoài rất mạnh mẽ nhưng nước mắt luôn tuôn trào mỗi khi chồng đối xử lạnh nhạt.
Chúng tôi làm cùng ngành nên thu nhập chung anh để tôi nắm, còn thu nhập riêng của anh thì anh giữ, tôi không quan tâm. Anh cũng thoải mái tiền bạc với tôi, còn về quan hệ vợ chồng cũng rất hợp nhau, tôi biết chiều chồng. Mặc dù bên ngoài tôi rất vui vẻ với anh nhưng sao cảm giác lúc nào cũng buồn và thấy tủi thân. Tôi từng nghe, nhìn thấy những bức ảnh, cuộc điện thoại anh nói chuyện ngọt ngào và cái ôm nhẹ nhàng với cô nhân viên của anh. Những lúc đó tôi ao ước giá người đó là tôi thì hạnh phúc biết dường nào.
Tôi theo dõi hai người rất nhiều lần mới phát hiện họ hẹn hò nhau, cô này đã có chồng và hai con đang sống hạnh phúc. Tôi bắt đầu tập dần không gọi cho anh nhiều, không điều tra, chỉ tập trung chăm sóc bản thân. Tôi từng bị đánh khi cho người theo dõi anh và cô bồ để tìm bằng chứng anh ngoại tình vì nếu không có bằng chứng cụ thể anh không bao giờ chấp nhận. Anh chửi tôi rất thậm tệ, lời lẽ thô tục, còn bảo tôi đi ra khỏi cuộc đời anh.
Anh bảo hãy buông tha nhưng tôi không đồng ý vì còn hai đứa con và từ sâu thẳm trong tim tôi vẫn yêu anh nhiều lắm, không muốn vì người đàn bà đó mà gia đình phải chia ly. Nếu tôi ra đi, người đàn bà đó sẽ vui vẻ với chiến thắng của mình. Đôi lúc tôi nghĩ có phải mình quá hèn không? Tôi cũng xinh đẹp và có công việc ổn định mà, giờ phải tập dần cách sống vui vẻ, tự lập để nếu ngày nào đó anh rời xa ba mẹ con thì chúng tôi vẫn sống tốt, không ngã quỵ và có thể lo lắng đàng hoàng cho hai con.
Tôi luôn ao ước anh hiểu được nỗi lòng mình, dần quan tâm và yêu thương gia đình nhỏ này. Xin anh đừng làm tổn thương tôi thêm một lần nào nữa.