20:33 | 29/07/2016

Đàn ông mà lấy tiền của vợ mang cho gái thì hèn, quá hèn các ông ạ !

Tapchisaoviet - Lòng chị như nghìn mũi dao đâm. Chị đã quá tuyệt vọng. Chỉ biết nhìn con mà khóc. ‘Xin lỗi con, chuyện ngày hôm nay không phải do mẹ muốn thế, nhưng đó là lựa chọn duy nhất và cuối cùng’.

Làm đàn ông, không lo được cho vợ con, ngửa tay xin tiền vợ đã là hèn rồi, bây giờ, lại mang tiền của vợ bao gái, bao bồ thì quả là hèn lắm lắm.

Thế mà, chồng chị lại không biết chữ hèn là gì.

Lấy nhau được 3 năm và cũng đúng 3 năm đó, tình cảm của anh chị giống với tình cảm vợ chồng. Vì anh thay lòng, anh trở thành người đàn ông hoàn toàn khác, khác so với lúc anh và chị gặp nhau. Khi yêu nhau, anh đã từng hứa hẹn với chị biết bao nhiêu điều. Anh nói với chị rằng, đời này anh chỉ yêu mình chị, nguyện hết lòng vì mẹ con chị và sẽ lo cho chị một cuộc sống bằng bạn bằng bè. Khi yêu anh, chị và anh tay trắng, không có gì cả. Anh cũng vì thế mà lo lắng, sợ chị sau này sẽ khổ. Nhưng trước tình yêu và sự chân thành của chị, anh lại tin, chỉ cần có tình yêu, cả hai sẽ vượt qua mọi khó khăn và có một cuộc sống hạnh phúc.

Chị cũng nghĩ như vậy và chị luôn luôn yêu thương, tin tưởng chồng. Chỉ là, cuộc sống vốn không giống như những gì anh nghĩ, nó vốn không hề dễ sống chút nào. Chị nai lưng kiếm tiền còn anh chỉ biết dong chơi. Anh say sưa với bài bạc, rượu chè. Anh đánh bài chỉ hi vọng thắng lớn. Vì anh nuôi mộng, chỉ có thắng lớn mới có tiền làm giàu, mua nhà, mua xe và kinh doanh. Anh nghĩ rằng, đi làm thuê chẳng có đồng ra đồng vào, không đủ chi tiêu. Thế nên anh quyết định làm điều sai trái.

Cờ bạc và ma men sẽ mãi mãi không bao giờ khiến con người ta khá lên được. Anh say sưa bài bạc, tối ngày ngập tràn trong men rượu. Càng thua lỗ anh càng tức giận và trút hết cơn giận dữ lên đầu vợ con mình. Anh đánh đập chị vì chị không cho anh tiền đánh bạc. Hết lần này đến lần khác, anh quỳ gối xin chị tha thứ và cho anh cơ hội, để anh được làm lại từ đầu. Nhưng ‘ngựa quen đường cũ’, anh mãi mãi vẫn chỉ là một con ma men, mang nắm đấm ra để dạy dỗ vợ.

Càng lo cho chồng, chị lại càng phải gồng mình lên kiếm tiền. Không kiếm tiền thì lấy gì mà ăn, mà lo cho con cái? Con còn nhỏ, chỉ dựa vào chị. Người đàn ông như vậy đâu thể để chị trông mong gì. Không có tiền đánh bạc, anh ta về dọa dẫm chị, đánh cả con. Đau lòng vô cùng, chị đành ngậm ngùi cho nước mắt tuôn rơi. Chấp nhận sống với người chồng nghiện ngập lại vũ phu.

Anh không làm ra tiền, ngửa tay xin tiền vợ, hàng xóm láng giềng nói anh hèn. Vì nghe thấy người ta bàn tán, anh càng hèn hơn. Anh nói ‘đã mang tiếng hèn rồi thì hèn cho trót’. Anh ngoại tình, mang tiền cho gái mà lại là tiền chị kiếm được. Anh bao hết cô bồ này đến cô bồ khác bằng đồng tiền mồ hơi nước mắt của chị mà không hay, con anh còn phải tiết kiệm tiền mua sữa. Chị sợ anh không còn đường lui, nhiều lần chị cho anh cơ hội, nếu không chị sẽ bỏ anh. Anh dọa chị, thách đố chị. Anh bảo, không có chị, anh vẫn sống, đừng dọa anh.

Vì vẫn còn yêu chồng và thương chồng nên chị hết lần này đến lần khác tiếp tay cho kẻ nghiện rượu, cờ bạc và ngoại tình. Chị đưa tiền cho anh đi gái. Nhưng về tới nhà, chị nhất định không cho anh động vào. Và nhiều lần như thế chị lại bị anh cho ăn đòn. Khi sức chịu đựng vượt quá giới hạn, chị quyết định ly hôn. Nhưng anh nhất định không đồng ý, anh muốn chị phải làm vợ anh, để anh hành hạ chị.

Không biết vì sao, một con người lịch sự như anh lại tha hóa biến chất. Chị mệt mỏi, không còn biết đâu là niềm vui nữa. Ngày ngày chị phải rơi nước mắt không biết bao nhiêu lần. Chị có nói với anh rằng ‘không làm ra tiền thì đừng lấy tiền của vợ mang cho gái. Như vậy là chồng hèn lắm!. Một người đàn ông đi xin tiền vợ đã hèn rồi, lại còn xin cả tiền cho gái, vợ nào chịu được hả anh?’. Nghe những lời vợ nói, anh như chột dạ nhưng cơn say cứ đưa anh vào vũng lầy, khiến anh không làm chủ được hành động của mình và chỉ biết giáng lên đầu chị những trận đòn.

Cuối cùng, dù còn thương chồng nhưng chị quyết định ly hôn. Anh cũng không có cách nào ngăn cản chị nữa. Ngày ra tòa, nhìn con khóc ròng níu tay ba, chị không khỏi xót xa trong lòng. Nhưng đâu còn cách nào khác. Chị đành phải làm như vậy. Chị không thể sống với người chồng vũ phu, bài bạc, rượu chè còn ngoại tình trắng trợn. Đã thư thứ, đã bao dung nhiều lần rồi, không còn có thể cho anh thêm cơ hội nữa. Dù chị có làm mẹ đơn thân và dù anh không có một xu dính túi, chị cũng phải ra đi. Khi anh rơi vào đường cùng, biết đâu, anh sẽ biết đứng lên và tự kiếm sống, lo cho bản thân mình.

Lòng chị như nghìn mũi dao đâm. Chị đã quá tuyệt vọng. Chỉ biết nhìn con mà khóc. ‘Xin lỗi con, chuyện ngày hôm nay không phải do mẹ muốn thế, nhưng đó là lựa chọn duy nhất và cuối cùng’.

Gửi phản hồi
Họ và tên *:
Nội dung *:
loading...