Tapchisaoviet - Áp lực công việc đủ làm tôi muốn nổ tung cái đầu ra rồi. Càng ngày tôi càng cảm thấy nhạt nhẽo, dần mất đi sự tôn trọng dành cho cô ấy.
Chúng tôi yêu nhau được hơn một năm. Tôi 33 tuổi, hơn em 2 tuổi. Tôi chấp nhận bỏ Hà Nội vào Sài Gòn lập nghiệp và để được gần cô ấy. Do tính chất công việc nên tôi thỉnh thoảng vẫn phải bay ra bay vào. Với tôi, gia đình là quan trọng nhất nên hàng ngày luôn cố gắng hết sức để kiếm tiền lo tương lai. Chúng tôi dự tính trong năm nay sẽ tổ chức đám cưới. Chuyện tưởng chừng cứ như vậy trôi qua trong yên bình nhưng không phải, cô ấy ngày càng thể hiện là một người ghen tuông thái quá. Cô ấy vào trang cá nhân của tôi để tìm kiếm những thứ có thể ghen và nghi ngờ. Vào trang cá nhân của bạn bè tôi (khác giới) rồi bắt gặp đoạn tin nhắn tình cảm của người đó với bạn trai, rồi đổ lỗi tôi là chủ nhân đoạn chat ấy. Cô ấy suy diễn đủ kiểu mà tôi nghĩ chắc thám tử lừng danh phải tôn cô ấy làm giáo viên. Đó chỉ là một trong số hàng chục lần cô ấy lấy cớ để ghen tuông.
Bạn gái hay tò mò về quá khứ tình cảm của tôi và muốn tôi kể. Tôi tin tưởng và đã kể cho cô ấy nghe mọi thứ. Đâu ngờ, đó lại là sai lầm tồi tệ nhất của bản thân. Những gì tôi kể, biết đâu sau này lại là cái cớ để ghen tuông và thứ lôi ra để đay nghiến mỉa mai. Tôi đã nhiều lần bình tĩnh giải thích cho cô ấy hiểu nhưng có lẽ giờ vượt quá khả năng chịu đựng của mình. Tôi cảm thấy sự thiếu tin tưởng đang len lỏi trong mối quan hệ này. Áp lực công việc đủ làm tôi muốn nổ tung cái đầu ra rồi. Càng ngày tôi càng cảm thấy nhạt nhẽo, dần mất đi sự tôn trọng dành cho cô ấy, tình cảm cũng phai nhạt dần. Mọi người cho tôi xin lời khuyên, có nên dừng lại không?